Đồng nhân đấu la đại lục: Ta là đệ tử của đào hoa phái

Chương 56: Vô đề



Hạ xong Đại địa chi vương, cả nhóm ngồi lại chờ Áo Tư Tạp hấp thu hồn hoàn. Huyết Tử nhìn không khỏi nhíu mày, trầm tư.

"Phượng hoàng, tại sao?"

"Cơ thể của ngươi đặc thù hơn những người khác, nó chỉ có thể hấp thụ một hồn hoàn duy nhất."

"Cái gì cơ!" Huyết Tử khó tin nhìn Phượng Hoàng.

"Vì thế cho nên ngươi buộc phải ký khế ước với những hồn thú. Mà ngươi biết đó tỷ lệ phản phệ khi ký khế ước rất cao. Thí dụ như ngươi không kiểm soát được sức mạnh của ta vậy."

Tiểu Vũ nhìn Áo Tư Tạp đã hấp thu hồn hoàn, buồn chán nói: " Không biết hồn kỹ mới của hắn là vật gì? Không phải cà rốt chứ?"

Đới Mộc Bạch bắt bẻ nói " Cà rốt, Cà rốt suốt ngày chỉ có nhiêu đó, ngươi là thỏ sao?"

Tiểu Vũ giận đến đỏ người, uất ức nói " Tử nhi~~~ Hắn ăn hiếp ta."





Huyết Tử một mặt hàn khí quay qua, Đới Mộc Bạch rùng cả mình, Tiểu Vũ vui sướng cười.

Bởi vì oán niệm của phấn hồng nương nương, tốc độ hấp thu của Áo Tư Tạp so với Mã Hồng Tuấn tối hôm qua chậm hơn rất nhiều, dùng suốt một canh giờ hắn mới hoàn thành quá trình hấp thu.

Không biết có phải bị ngoại hình tuyệt đẹp của phấn hồng nương nương ảnh hưởng hay không mà sau khi Áo Tư Tạp hấp thu hồn hoàn, nhìn qua tựa hồ càng anh tuấn hơn vài phần, khiến Mã Hồng Tuấn đang xem tu luyện cũng nhịn không được nói: " Khuôn mặt này mà thay vào cho lũ gái nhà thổ thì hay biết mấy"

Áo Tư Tạp lại không thèm để ý đến vẻ châm chọc của mập mạp, " Ngươi là ghen ghét đấy hả, ta coi như không nghe thấy. Dù sao ngươi có tưởng tượng được đẹp như ca ca thì cả đời cũng không được đâu."

Mọi người xông tới, Đới Mộc Bạch có vẻ không đợi được hỏi: " Tiểu áo. Đệ tứ hồn kỹ của ngươi là gì thế?"

Trong hồn sư giới thì việc hỏi hồn kĩ vốn là điều kiêng kỵ nhất, bình thường hồn sư tuyệt đối sẽ không nguyện ý dễ dàng đem chính hồn kĩ của mình tiết lộ cho người khác biết, nhưng với tình cảm của Sử Lai Khắc Bát Quái thì lại không chỉ đơn giản là bằng hữu như vậy.

Áo Tư Tạp trong mắt lóe ra vẻ mặt hưng phấn cùng mập mạp giống nhau, " Đệ tứ hồn kỹ của ta chính là phấn khởi. Có thể khiến cho toàn bộ thuộc tính trong năm phút tăng lên đến 10%."

Đới Mộc Bạch có chút thất vọng nói:" Chỉ có 10% sao? Chỉ là năm phút đồng hồ? Ngươi... hồn kĩ này......"

Áo Tư Tạp hừ một tiếng, nói: " Đới lão đại, ngươi nghe rõ rồi chứ, là toàn bộ thuộc tính tăng lên 10%. Nói cách khác. Sau khi dùng. Chỉnh thể thực lực sẽ trong nháy mắt gia tăng 10%, cũng không phải giống như ngươi nghĩ đơn giản như vậy. Hơn nữa hẳn là có thể cùng mọi kỹ năng phụ trợ khác cùng sử dụng. Ở năm phút đồng hồ này, Có thể làm thực lực của ngươi tăng lên mười phần trăm, đồng thời triệt tiêu hết thảy các trạng thái không tốt."

Thanh âm của Đại sư từ phía sau Sử Lai Khắc Bát Quái truyền tới, " Không sai, đệ tứ hồn kỹ này của hắn không phải chỉ đơn giản như bề ngoài thế đâu."

Nghe được thanh âm của hắn, Sử Lai Khắc Bát Quái không khỏi đem ánh mắt đều tập trung tới trên người đại sư.

Đại sư hài lòng nhìn Áo Tư Tạp, hướng 7 con người giải thích. Chỉ thấy lòng bàn tay Áo Tư Tạp ngưng tụ thành một mũi nhọn mầu phấn hồng, trong chốc lát công phu, một cây phấn hồng hương tràng long lanh trong suốt nhỏ như ngón tay út đã xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Mã Hồng Tuấn ở bên cạnh cười một tiếng quái dị, " Tiểu áo, hương tràng của ngươi từ lúc nào lại trở thành nhỏ như vậy chứ?"

Lời này vừa nói ra, mặt mấy cô gái không khỏi đỏ lên trừ người nào đó, hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái.

Áo Tư Tạp tức giận giữ nói: " Hương tràng của ca ca có lớn hay không thì đằng nào mà ngươi chả phải ăn."

Đại sư nghiêm mặt nói: " Riêng chỉ là điểm không có tác dụng phụ này, thì đệ tứ hồn kỹ của hắn so với rất nhiều hồn kỹ của các phụ trợ hồn sư khác mạnh hơn nhiều."

Phất Lan Đức cố nén cười, nói: " Tốt lắm, đều đừng nhiều lời nữa, tiếp tục lên đường đi. Các ngươi còn có ba người chưa kiếm được hồn hoàn. Hy vọng vận khí vẫn sẽ tốt như vậy, nhanh lên, đi tìm những thứ các ngươi cần thôi."

Diện tích Lạc nhật sâm lâm mặc dù không khổng lồ như Tinh đấu đại sâm lâm, nhưng cũng không phải chỉ cần vài ngày là có thể ra khỏi, ở trong đại sâm lâm này, đoàn người của Sử Lai Khắc học viện lại tiếp tục tìm kiếm.

Từ chất lượng trung bình mà nói, hồn thú trong lạc nhật sâm lâm tựa hồ so với tinh đấu đại sâm lâm còn muốn tốt hơn một chút, nhưng trong đó lại không tồn tại những hồn thú cường đại một cách phá lệ như tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

Sau suốt hai ngày thời gian, mọi người vẫn không gặp được một hồn thú nào thích hợp cho ba người còn lại, ngay cả Phất Lan Đức cũng không khỏi có chút nôn nóng hẳn lên.

Buổi tối nghỉ ngơi đã không phải vấn đề nữa, đáng tiếc bọn họ cũng chỉ mang theo hai lều vải, vài ngày này tinh thần của Sử Lai Khắc Bát Quái có chút sảng khoái, ngược lại ba người đại sư ba lại có chút khó khăn. Nhất là tu vi thấp nhất là đại sư, vài ngày không được nghỉ ngơi tốt đã khiến mắt hắn có những vầng thâm đen.

Dừng lại cước bộ, Phất Lan Đức cau mày nói: " Trước hết nghỉ ngơi tại đây đã, cứ đi tìm như vậy cũng không phải biện pháp tốt. chủng loại hồn thú tại Lạc nhật sâm lâm mặc dù không ít, nhưng cực phẩm lại ít đến đáng thương? Cứ như vậy mà đi nữa, sợ rằng sẽ khiến Đại Sư gặp vấn đề rồi."





Hai ngày tìm kiếm, bọn họ cũng không phải không có gặp hồn thú có tu vi thích hợp, nhưng những hồn thú này có thuộc tính không thích hợp cho nên đại sư cũng không thể hài lòng được.

"Phất Lan Đức viện trường, thật ra ta có một biện pháp, nhưng có chút nguy hiểm." Đường Tam đột nhiên mở miệng nói, lập tức hấp dẫn chú ý của mọi người.

Phất Lan Đức tức giận nói: "Có biện pháp sao không sớm nói? Là gì? "

Đường Tam nói:" Người còn nhớ rõ, hai ngày trước ta dùng hương của Khỉ La Tiên Phẩm để chống đỡ khí độc chứ? Là một gốc tiên phẩm dược thảo, bản thân vốn là thiên địa chi bảo; nếu ta đem nó đặt ở bên ngoài, vậy bằng vào thân bảo khí cuả nó, tất nhiên có thể hấp dẫn một ít hồn thú cường đại đến đây. Chỉ là, ở dưới loại tình huống này, ta cũng không thể khẳng định được hồn thú bị hấp dẫn tới là loại gì. Rất có thể là hồn thú vô cùng cường đại đến mà chúng ta cũng không cách nào đối phó được, hơn nữa số lượng cũng tuyệt đối không ít. "

Phất Lan Đức lúc này chợt hiểu, cũng không phải là Đường Tam trước đó không nói, mà là loại phương pháp này thật sự có nguy hiểm quá lớn. Một người xử lý không tốt, thì rất có thể sẽ khiến tất cả bị liên lụy. Không nên nhìn Phất Lan Đức, Triệu Vô Cực, Liễu Nhị Long ba người đều là hồn sư đã ngoài bảy mươi cấp, nếu một số ít hồn thú đặc biệt cường đại xuất hiện thì tiêu diệt bọn họ cũng là đơn giản.

Giống lần trước tại tinh đấu Đại Sâm Lâm, gặp phải Thái Thản Cự Viên với thực lực kinh khủng mà ngay cả phong hào đấu la cũng không nguyện ý trêu chọc.

"Tiểu Cương, ngươi thấy thế nào? " Phất Lan Đức đem vấn đề khó này đẩy sang cho đại sư.

Đại sư suy nghĩ một chút, nói:"Tiểu Tam, phương pháp này cũng không phải không thể sử dụng. Chỉ là cần phải xem dùng nó thế nào mà thôi... Tiểu Tam, liệu ngươi có thể tìm lại nơi ẩn cư lúc trước của Độc Cô Bác không? "

Vừa nghe Đại Sư hỏi như vậy, con mắt Huyết Tử nhất thời sáng lên. Cô, Đường Tam cùng với Đại Sư, ba thầy trò có thể nói là tâm ý tương thông. Mặc dù đại sư không trực tiếp nói ra ý nghĩ của bản thân, tuy nhiên như vậy cũng đã khiến cô minh bạch rồi.

"Sư phụ, ý người chính là lợi dụng độc trận mà lão quái vật lưu lại để bảo vệ chúng ta?"

"Ngươi đoán xem!"

Đại sư mỉm cười vuốt cằm. Lúc này, những người khác vẫn còn rất u mê, nhìn thầy trò ba người này, cũng không minh bạch bọn họ đang nói gì.

Đường Tam theo ý đại sư, giải thích một lượt cho mọi người nghe. Bởi vì Độc Đấu La Độc Cô Bác từng ở Lạc Nhật Sâm Lâm này ẩn cư thế nên trong phạm vi Băng Hỏa Lưỡng Nghi, nơi hắn trú ẩn, đều có độc trận thủ hộ.

Loại độc trận này được Độc Cô Bác dùng các chất độc kinh khủng làn ra. Cho dù là hồn thú cấp bậc ngoài vạn năm cũng không dám ngang nhiên bước vào.

Dù vậy, kịch độc này cũng không làm khó Đường Tam.... không nói Độc Cô Bác sớm đã cho hắn giải dược, cho dù bằng vào khả năng phối dược vật của bản thân, hoặc là dùng hương của Khỉ La tiên phẩm, hắn cũng có thể dễ dàng ngăn chặn kịch độc xâm nhập.

Chỉ cần đem Khỉ La tiên phẩm đặt ở gần độc trận, dùng mùi hương hấp dẫn hồn thú. Một khi gặp phải hồn thú có thực lực vô cùng cường đại, bọn họ sẽ lui vào trong độc trận, tự nhiên sẽ không sợ bị hồn thú tấn công. Vẫn tưởng phải rời khỏi Lạc Nhật Sâm Lâm, nhưng nay lại có một lối thoát.

Đã có biện pháp, mọi người lập tức hành động. Đường Tam dẫn đường, mọi người theo hướng Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn mà tiến tới.

Băng hỏa Lưỡng Nghi Nhãn vốn tại vị trí trung tâm của Lạc Nhật Sâm Lâm nên mọi người cũng không cần thiết phải biết rõ chính xác phương hướng hoặc khoảng cách chính xác mới đến đó được. Hơn nữa Sử Lai Khắc học viện vốn đang ở bên trong Lạc Nhật Sâm Lâm, chỉ hướng thẳng tới trước, cũng không tốn bao lâu thời gian, bọn họ cũng đã tới được vị trí độc trận của Độc Cô Bác.

Đường Tam cẩn thận phát cho mỗi người hai viên thuốc giải, "Ở chỗ này lão quái vật đã bày ra một độc trận kinh khủng, mặc dù đối với hồn sư, nguy hại không lớn như đối với hồn thú; nhưng nếu không có hồn lực đã ngoài bảy mươi cấp, chỉ cần bước vào trong đó thì chết là cái chắc. Hai viên thuốc này...trước dùng một viên, thì một ngày sẽ không gặp vấn đề gì. Viên còn lại sáng mai hãy dùng nốt. Ta nghĩ, hai ngày chắc là đủ rồi. "

Nói xong, Đường Tam lập tức bắt đầu công việc của hắn...Trước hết, một mình tiến vào Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, từ trên bờ, mang tới một ít bùn đất, sau đó mới tại ngoài độc trận đào thành một cái hố, đem bùn đất này bỏ vào. Sau cùng hắn mới đem ra Khỉ La Tiên Phẩm. Hương của tiên thảo lập tức bao trùm tòan khu vực.

Huyết Tử đứng ở một bên chăm chú lắng nghe, thi thoảng hỏi vài câu hỏi với Phượng Hoàng. Cô vẫn đang muốn tìm cách cải thiện năng lực của mình. Lv thì cứ tăng đều đều mà thực lực lại chỉ có năm chữ số không kéo lên được thì cũng như không.

Một màn kì dị liền xảy ra. Từ nhụy hoa Khỉ La Tiên Phẩm nồng nặc bốc lên một đợt khói tím. Ngay sau đó, tiên thảo vốn là phát ra mùi thơm nhàn nhạt, chợt trở nên đậm đặc hơn nhiều. Hương khí không hề bị giới hạn phạm vi lan tỏa, dưới tác dụng của gió, rất nhanh chóng tràn ra chung quanh.





Đối với việc sử dụng dược vật của Đường Tam, mọi người đã không chút bất ngờ nữa. Đương nhiên, bọn họ đã tự nhiên coi kết quả này là nhờ nửa năm theo học Độc Cô Bác lúc trước.

Thực lực yếu nhất là Áo Tư Tạp, Đại Sư cùng Trữ Vinh Vinh đứng ở vị trí gần với Hương Khỉ La Tiên Phẩm nhất, những người khác bên ngoài, cẩn thận quan sát bốn phía.

Đường Tam sau khi bố trí tốt Hương Khỉ La Tiên Phẩm, cũng không có cùng mọi người đồng thời ở chỗ này để quan sát, mà là đi bên ngoài một vòng. Tiên phẩm này đối với nhiều loại hồn thú với cấp bậc khác nhau đều là hấp dẫn rất lớn.

Vì tránh để tránh một số hồn thú thực lực không đến gây ra náo nhiệt, phá hỏng kế hoạch bọn họ, Bên ngoìa Đường Tam đã bày thêm một tầng độc trận.

Hồn thú cùng loài người khác nhau, giác quan của bọn chúng so với loài người thì nhạy cảm hơn, nhất là đối với những độc tố nguy hiểm, phán đoán của chúng cực kỳ chuẩn xác.

Một khi phát hiện kịch độc trước mặt mà chính mình không có khả năng chống cự, chúng tuyệt đối sẽ không mạo hiểm.

Có nửa vòng độc trận này bố trí, tự nhiên là có thể làm cho mọi người của Sử Lai Khắc học viện tiết kiệm được không ít sức lực. Chỉ cần lo đối phó với hồn thú có thực lực đạt yêu cầu mà thôi.

Tiếng gầm gừ trầm thấp, khí thế nhàn nhạt lan tỏa tới, bên trái rừng cây một trận rung động, phảng phất như có cuồng phong xuất hiện.

"Cẩn thận!" Phượng Hoàng trong tinh thần hải hét lớn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status