Thông tin truyện
Triền miên sau ly hôn
Đánh giá: 8.8/10 từ 329 lượt.
Truyện Triền miên sau ly hôn nói về Lương Hạnh mất ba năm ròng rã, ngược xuôi đã không thể lay chuyển tình yêu của Triệu Mịch Thanh đối với mình. Không chịu nổi cuộc sống hôn nhân nữa nên cô dứt khoát chọn chia tay. Cô quyết định đưa đơn ly hôn vì đã không còn yêu thì ly hôn cho thoải mái. Nào ngờ sau khi ly hôn thì trong bụng đã mang thai rồi. Những diễn biến sau ly hôn luôn là những góc quanh của cuộc sống làm bộ truyện trở nên vô cùng hấp dẫn và rất đáng để đọc.
Lương Hạnh nhìn sang xe anh, theo anh đi tới, thông qua cửa sổ xe nhìn cô bé đang ngủ ở ghế sau, có chút không hiểu: “Anh dẫn bé đi đâu vậy?”
Hướng Hoành Thừa đặt tay lên nóc xe, sắc mặt có chút trầm trọng, giọng điệu lại vẫn đạm mạc: “Anh lại liên lạc với một chuyên gia tâm lý trẻ nhỏ, cả ngày hôm nay đều ở phòng khám.”
Trái tim Lương Hạnh treo lơ lửng, lo lắng hỏi: “Có kết quả sao?”
Người đàn ông im lặng vài giây, chậm rãi lắc đầu: “Bác sĩ luôn giao lưu với bé, nhưng bé căn bản như không nghe thấy, anh ở cạnh còn tốt, anh vừa đi thì bé sẽ khóc lóc, kết quả vẫn giống như trước đây.”
Sắc mặt Lương Hạnh trầm xuống, nhìn cô bé, trong lòng đau nhức, lẳng lặng lắc đầu: “Không, em không tin không có cách nào khác, chỉ cần chúng ta không từ bỏ thì bé sẽ tốt lên, bé còn nhỏ như vậy, cứ từ từ, nhất định sẽ có hiệu quả.”
Đứa bé nhỏ như vậy, chứng tự kỷ lại nghiêm trọng như thế, giống như sống trong một thế giới không có âm thanh, ai nhìn thấy cũng đau lòng.
Cô không biết sau này con cô sẽ thế nào, nhưng cô tuyệt đối không hi vọng lại nhìn thấy tình cảnh thế này.
Nghe thấy hai chữ ‘chúng ta’, đáy mắt ảm đảm của Hướng Hoành Thừa lóe lên tia sáng, ánh mắt nhìn cô dần ấm áp, giọng khe khẽ: “Đúng vậy, anh sẽ không từ bỏ, nhất định sẽ trị khỏi cho bé.”
Lương Hạnh dời mắt sang, vừa khéo chạm vào tia ấm áp của anh, trong lòng bất chợt trầm xuống, cô vội dời ánh mắt, cười nói: “Đàn anh, cũng không thể cứ đứng đây như vậy, em đi lấy xe, tìm chỗ nào ăn cơm tối trước.”
Người đàn ông thu lại nét mặt, ngũ quan ôn hòa, gật đầu: “Được.”
Lương Hạnh xoay người, biểu cảm trên mặt dần ngưng trọng, đi thẳng về phía trước, nắm chặt chìa khóa xe trong tay.
Tìm một nhà hàng Pháp, hai người ngồi xuống, còn có Xuyến Chi đã tỉnh lại.
“Xuyến Chi, đến chỗ dì nào.” Lương Hạnh vẫy tay với cô bé.
Cô bé cong môi, trắng trẻo mủm mỉm, ngoan ngoãn đáng yêu.
Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp
Lương Hạnh nhìn sang xe anh, theo anh đi tới, thông qua cửa sổ xe nhìn cô bé đang ngủ ở ghế sau, có chút không hiểu: “Anh dẫn bé đi đâu vậy?”
Hướng Hoành Thừa đặt tay lên nóc xe, sắc mặt có chút trầm trọng, giọng điệu lại vẫn đạm mạc: “Anh lại liên lạc với một chuyên gia tâm lý trẻ nhỏ, cả ngày hôm nay đều ở phòng khám.”
Trái tim Lương Hạnh treo lơ lửng, lo lắng hỏi: “Có kết quả sao?”
Người đàn ông im lặng vài giây, chậm rãi lắc đầu: “Bác sĩ luôn giao lưu với bé, nhưng bé căn bản như không nghe thấy, anh ở cạnh còn tốt, anh vừa đi thì bé sẽ khóc lóc, kết quả vẫn giống như trước đây.”
Sắc mặt Lương Hạnh trầm xuống, nhìn cô bé, trong lòng đau nhức, lẳng lặng lắc đầu: “Không, em không tin không có cách nào khác, chỉ cần chúng ta không từ bỏ thì bé sẽ tốt lên, bé còn nhỏ như vậy, cứ từ từ, nhất định sẽ có hiệu quả.”
Đứa bé nhỏ như vậy, chứng tự kỷ lại nghiêm trọng như thế, giống như sống trong một thế giới không có âm thanh, ai nhìn thấy cũng đau lòng.
Cô không biết sau này con cô sẽ thế nào, nhưng cô tuyệt đối không hi vọng lại nhìn thấy tình cảnh thế này.
Nghe thấy hai chữ ‘chúng ta’, đáy mắt ảm đảm của Hướng Hoành Thừa lóe lên tia sáng, ánh mắt nhìn cô dần ấm áp, giọng khe khẽ: “Đúng vậy, anh sẽ không từ bỏ, nhất định sẽ trị khỏi cho bé.”
Lương Hạnh dời mắt sang, vừa khéo chạm vào tia ấm áp của anh, trong lòng bất chợt trầm xuống, cô vội dời ánh mắt, cười nói: “Đàn anh, cũng không thể cứ đứng đây như vậy, em đi lấy xe, tìm chỗ nào ăn cơm tối trước.”
Người đàn ông thu lại nét mặt, ngũ quan ôn hòa, gật đầu: “Được.”
Lương Hạnh xoay người, biểu cảm trên mặt dần ngưng trọng, đi thẳng về phía trước, nắm chặt chìa khóa xe trong tay.
Tìm một nhà hàng Pháp, hai người ngồi xuống, còn có Xuyến Chi đã tỉnh lại.
“Xuyến Chi, đến chỗ dì nào.” Lương Hạnh vẫy tay với cô bé.
Cô bé cong môi, trắng trẻo mủm mỉm, ngoan ngoãn đáng yêu.
Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp
- Gió ấm không bằng anh thâm tình
- Cây kim sợi chỉ
- Chàng rể đại gia
- Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một
- Thay chị lấy chồng
- Ông bố bỉm sữa siêu cấp
- Đức Phật và nàng (Rất hay!)
- Bà chủ cực phẩm của tôi
- Ám hương
- Long tế
- Vợ boss là công chúa
- Siêu đại gia trong trường học
- Tay ôm con tay ôm vợ
- Chàng rể phi thường
- Yêu anh từ trang giấy
- Chàng rể cực phẩm
- Boss nữ hoàn mỹ
- Cận vệ của người đẹp
- Long vệ siêu đẳng
- Long tế chí tôn
- Long thần tại đô
- Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
- Trọng sinh hào môn: Anh hai đừng chạy!
- Linh vũ thiên hạ
- Cô vợ tái sinh
- Người thừa kế hào môn
- Phàm nhân tu tiên
- Bách luyện thành thần
- Ma đạo tổ sư
- Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi
- Tình nhân của tổng tài
- Vệ sĩ bất đắc dĩ
- Thần y ở rể
- Cô dâu bị chiếm đoạt
- Em là thế giới của anh
- Đệ nhất sủng
- Vương phi đa tài đa nghệ
- Tam thốn nhân gian
- Ma đế truyền kỳ
- Cưng chiều cô vợ quân nhân
- Cuồng thám
- Cục cưng có chiêu
- Cô vợ thần bí muốn chạy đâu
- Phu nhân em thật hư hỏng
- Lãi được bé yêu
Danh sách chương
- CHƯƠNG 101: CHÚNG TA LẬP TỨC ĐẾN ỦY BAN NHÂN DÂN
- CHƯƠNG 102: TÔI NÓI ANH CÚT ĐI
- CHƯƠNG 103: CHẬM CHẠP HẾT THUỐC CHỮA
- CHƯƠNG 104: EM TRAI LO LẮNG CHO CHỊ
- CHƯƠNG 105: CÔ TA CÒN ƯỠN NGỰC LÀM TIỂU TAM
- CHƯƠNG 106: PHÓNG VIÊN CỦA ĐÀI TRUYỀN HÌNH ĐẾN PHỎNG VẤN
- CHƯƠNG 107: TUYỆT ĐỐI KHÔNG MUỐN CÔ CON DÂU ĐÓ
- CHƯƠNG 108: SỰ SỐNG VÀ CÁI CHẾT
- CHƯƠNG 109: ANH KHÔNG CẦN EM PHẢI CẢM ƠN
- CHƯƠNG 110: ANH NGHĨ THẾ NÀO VỀ TÌNH HÌNH BÂY GIỜ
- CHƯƠNG 111: CÔ CÓ THÍCH ANH TA KHÔNG?
- CHƯƠNG 112: TÔI BIẾT CÔ ẤY LÀ AI
- CHƯƠNG 113: NGHE NÓI MẸ EM BỊ ỐM?
- CHƯƠNG 114: ĐỪNG ĐỂ TÊN ĐÀN ÔNG NÀO THEO ĐUỔI CÔ ẤY
- CHƯƠNG 115: VỪA XẤU TÍNH VỪA CỨNG ĐẦU
- CHƯƠNG 116: MỲ BÒ SIÊU TO KHỔNG LỒ
- CHƯƠNG 117: ĐỂ TÔI ÔM MỘT LÁT
- CHƯƠNG 118: CÙNG MỘT KHU CHUNG CƯ
- CHƯƠNG 119: ĐE DỌA
- CHƯƠNG 120: 30 TỶ
- CHƯƠNG 121: ĐẠI GIA NGẦM
- CHƯƠNG 122: SỰ KHÁC THƯỜNG CỦA MỤC ĐIỆP
- Chương 124: TÔI MUỐN BIẾT VỊ TRÍ CỦA CÔ ẤY MỌI LÚC
- CHƯƠNG 123: THÂN THẾ CỦA MỤC ĐIỆP
- Chương 125: TÔI CỒN CHO RẰNG EM VẤN LÀ VỢ CỦA TÔI ĐẤY
- Chương 126: EM KHÔNG MỜI TÔI VÀO NHÀ UỐNG MỘT CỐC NƯỚC NÓNG Ư?
- Chương 127: ANH ẤY LÀ MỘT NGƯỜI RẤT CÓ TINH THẦN TRÁCH NHIỆM
- Chương 128: LỖI CỦA TÔI
- Chương 129: ĐAU LÒNG
- Chương 130: SINH CON XONG EM MUỐN THẾ NÀO CŨNG ĐƯỢC
- Chương 131: TÔI CHỈ MUỐN CÔ
- Chương 132: CÔ ẤY KHÔNG ĐÁNH ANH?
- Chương 133: CUỐI CÙNG CŨNG HIỂU
- Chương 134: NÊN QUAN TÂM MỘT CHÚT
- Chương 135: NHÃN CƯỚI TRÊN TAY ANH QUÁ CHÓI MẮT
- Chương 136: ANH CHO LÀ TÔI NGUYỆN Ý TRƠ MẶT RA Ở ĐÂY BÁN RẺ TIẾNG CƯỜI SAO
- Chương 137: TRIỆU MỊCH THANH KHÔNG NGU NHƯ VẬY
- Chương 138: CÔ VỘI ĐI LÀM KẺ THỨ BA
- Chương 139: HOA HỒNG TRẮNG
- Chương 140: PHỤ NỮ KHÔNG PHẢI ĐỀU THÍCH PHÔ TRƯƠNG NHƯ VẬY SAO?
- Chương 141: ANH NGHIÊM TÚC
- Chương 142: CÔ ĐÃ KIỆT SỨC RỒI
- Chương 143: KHÔNG CẦN ANH PHẢI MƯỚN VỆ SĨ
- Chương 144: CHUYỆN GÌ MẸ CŨNG ĐỀU TÔN TRỌNG CON
- Chương 145: BẠN CŨ CỦA BA
- Chương 146: CỨ LÀM NHƯ CẬU TA KHÔNG TỒN TẠI
- Chương 147: ĐỂ ANH TA ĐƯA TÔI ĐẾN CÔNG TY, CHẮC CÓ LẼ LÀ SẼ NỔI GIÓ
- Chương 148: THIẾU CHÚT NỮA ĐÃ XẢY RA TAI NẠN XE
- Chương 149: HÔM NAY ĐỪNG RA KHỎI CỬA
- Chương 150: CHUYỆN HÔM NAY KHÔNG ĐƯỢC NÓI VỚI ANH ẤY